Người yêu cũ, em quên anh rồi!

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

(blog tam su)Người yêu cũ như một cuốn sách cũ, dù có cố gắng quay lại thì kết thúc vẫn như ban đầu.

Em không bắt mình phải quên anh, nhưng em bắt trái tim không được nghĩ về anh mỗi ngày, mỗi khoảnh khắc… cho đến khi em có thể tự nói với lòng mình,“người yêu cũ, em quên anh rồi!”.
Chia tay, người ta xóa số, chặn liên lạc, tìm mọi cách xóa hết những gì liên quan đến người còn lại. Chia tay anh, em không bắt bản thân phải làm những việc vô nghĩa như thế. Vì dù có xóa, có chặn, thì nhớ vẫn sẽ nhớ, thương vẫn sẽ thương. Kỷ niệm đâu chỉ đơn giản như một lệnh xóa trên điện thoại, kỷ niệm là ký ức, là quãng thời gian bên nhau dài lâu khó lòng quên được.
Em vẫn nhớ về anh như một thói quen khó bỏ, chỉ đơn thuần là nhớ. (Ảnh minh họa)
Em vẫn nhớ về anh như một thói quen khó bỏ, chỉ đơn thuần là nhớ mỗi khi rảnh rỗi, mỗi khi đến quán quen nghe vài bản nhạc cũ. Anh từng hứa sẽ hát cho em nghe, từng hứa sẽ đưa em đi đây đó, để rồi lời hứa cứ theo em mãi, theo em dai dẳng như bản đàn không bao giờ kết thúc. Một mối tình lưng chừng giữa nhớ thương, giữa yêu hận, bảo quên ngay, làm sao quên được?
Người ta lo sợ thời gian làm sâu hơn những vết cắt trong trái tim. Người ta lo sợ thời gian làm dày lên những thương nhớ. Em cũng từng lo sợ như bao cô gái khác, lo sợ rằng nếu cứ nhớ anh như thế, thì tình cảm này đến khi nào chấm dứt, ký ức về anh đến bao giờ nguôi ngoai? Để rồi em cứ tự nuôi mình trong những mạch cảm xúc mong manh, còn thời gian vẫn kiên trì chữa lành vết thương ủ mầm trong em từng ngày tháng.
Người yêu cũ, em quên anh rồi.
Em không biết em đã quên anh từ khi nào, nhưng trái tim đã thôi nhức nhối trước những ca từ đã cũ. Những bài hát ngày ấy đã từng bên em mỗi tối, ru em ngủ trong những cơn mơ dài không anh. Những bài hát ngày ấy như liều thuốc giảm đau, để nước mắt lặng thầm chảy ngược.
Em không biết em đã quên được anh như thế nào, nhưng ký ức về anh đã không còn rõ ràng đến độ có thể vì nó mà thức suốt đêm dài. Em ngủ ngoan trong những đêm tĩnh lặng, trái tim ngủ ngoan cất giữ mọi thứ về anh. Em không còn gọi chúng thức giấc mỗi lần đi qua những con đường kỷ niệm, em cũng chẳng thở dài mỗi lần có người nhắc về anh. Người đi rồi, cứ để họ đi thôi.
Rồi một ngày, nếu được gặp lại anh, em sẽ cười và nói: “Người yêu cũ, em quên anh rồi!” (Ảnh minh họa)_theo tam su tham kin
Em không biết em cảm thấy thản nhiên vì đã quên anh, hay vì tất cả về anh trong em bây giờ thật an lành, nhẹ bẫng. Anh là người yêu cũ, là người em từng nghĩ sẽ khó lòng tha thứ được tất cả những nỗi đau trong quá khứ. Vậy mà em làm được, như chính cái cách em từng mạnh mẽ và dứt khoát rời xa anh.
Trái đất tròn và dù thế nào chúng ta cũng khó lòng gặp lại nhau. Em cũng chẳng còn gặp anh trong giấc ngủ dở dang, trong cơn mơ chắp nối. Mỗi người đi về một phía hạnh phúc khác nhau, mỗi người giữ trong mình từng đoạn ký ức rời rạc, không liền.
Rồi một ngày em sẽ lại yêu, nhưng không phải là yêu anh – mà là yêu một chàng trai khác.
Rồi một ngày, nếu được gặp lại anh, em sẽ cười và nói:

 “Người yêu cũ, em quên anh rồi!
Theo tintuc24h

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét