Qúa khứ buồn ám ảnh suốt cuộc đời em

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015
(blog tam su)Trước đây, em vẫn nhủ mình phải mạnh mẽ để cuộc đời bớt đau khổ, nhưng giờ em lại phải nói 2 từ ‘giá như’.

Chồng cũ à, cho em được gọi anh là anh yêu của em như ngày xưa ấy được không?

Hôm nay là sinh nhật em tròn 30 tuổi rồi, 30 năm chứng kiến nhiều chuyện buồn vui của cuộc đời.

Anh biết không, khi nhỏ em đã phải thường xuyên chứng kiến cảnh bố mẹ cãi nhau, đánh nhau, em thấy bình thường vì đơn giản em còn quá nhỏ để hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Rồi khi lớn hơn, em vẫn cảm thấy như vậy có lẽ vì những hình ảnh đánh cãi nhau của bố mẹ đã trở nên quá đỗi quen thuộc.



Khi em trưởng thành, em đi học, em đi làm xa nhà nên không còn phải chứng kiến cảnh tượng đó như trước nữa.
Nhưng trong ký ức và trong suy nghĩ của em vẫn luôn tồn tại những hình ảnh không hay về bố mẹ mình.

Nỗi ám ảnh đó khiến em luôn tự nhủ với lòng mình là sẽ phải cố gắng sống cho mạnh mẽ, học tập cho tốt để sau này có công việc ổn định, không bị phụ thuộc vào chồng.

Và trong thâm tâm em luôn nghĩ mình sẽ phải tìm lấy 1 người chồng hiền lành, chịu khó để xây dựng 1 gia đình hạnh phúc, không giống như bố mẹ mình.

Học xong, ra trường em may mắn có được 1 công việc đúng theo ý mình với mức lương khá cao.

Rồi em gặp anh, mình yêu nhau hơn 1 năm thì cưới khi cả 2 đã đều có sự nghiệp và thu nhập ổn định.

Em tưởng rằng cuộc đời mình như vậy là yên ổn nhưng cuộc đời không như những gì đã nghĩ, hạnh phúc không tồn tại mãi với chúng ta.

Ám ảnh quá khứ thôi thúc em luôn phải mạnh mẽ, khiến em muốn chiếm quyền làm chồng.

Thiếu thốn tình cảm của bố mẹ làm em luôn đòi hỏi quá nhiều…

Đánh mất anh, một mình ôm con mà lòng em đau, em trách mình đã không biết giữ lấy tổ ấm đáng lẽ ra đã rất hạnh phúc của mình.

Hãy cùng chia sẽ những tam su tham kin của bạn để có cuộc sống thoải mái hơn

Theo blogtamsu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét